Từ thuở anh đi
Đông tràn qua em lạc bước
Lá phủ bao tầng
Em mất dấu chân anh…
Để lạ bây chừ xuân khẽ đến long lanh
Mà rộn trong lòng em lại có tin anh…
Trời xanh bát ngát trời xanh
Chong chanh nỗi nhớ chong chanh lạ tề
Ôi bao mơ ước vai kề
Rung rinh xuân thắm lại về, lại về ơ anh… hihi
Yêu quá Thu Bồn ơi…